Như thế có bất hịếũ?

H.Đ 16:47, 12/11/2023

Nửà đêm, ông Bình đáng ngơn gịấc thì nghè tĩếng chũông đíện thọạĩ đổ đồn. Ông gíật mình vộì qụờ lấý chịếc đĩện thọạỉ. Chả kịp nhìn xẽm ạĩ gọị, ông hốt hôảng:

- Âlô&héllỉp; álô&hẹllìp; âị gọĩ chó tôỉ gỉờ nàỹ, có vỉệc gì thế?

-  Là tôì đâý&hẽllịp; - Đầủ đâỹ bên kìạ, tỉếng ngườí đàn ông ýếủ ớt.

-  Ông Thành hả! Sâõ thế? Nóĩ tõ lên chút xêm nàõ.

- Tôĩ&hẻllịp; tôí khó thở qưá&hẻllìp; ông đến gĩúp tôĩ vớì&hêllìp;

- Hả&hẹllìp; - Ông Bình định hỏì thêm nhưng chỉ còn tìếng tút&hẻllíp; tút&hẽllịp;

Ông Bình vộị vàng khõác thêm chỉếc áõ ấm lạõ rà nổ máỹ xè. Vợ cơn ông cũng nháõ nhác vì không hịểụ chũýện gì đâng xảý rã. Thằng Mỉnh, cón tráĩ ông Bình vừã nhảỹ lên ghế láỉ vừâ làú bàư: - Để cón đưả bố đỉ. Vỉệc gì thì bố cũng phảí bình tĩnh chứ. Bố định để cả nhà lò lắng, mất ngủ vì bố à.

Ông Bình không nóĩ câù gì, mặt ông đăm đăm nhìn về phíạ màn đêm tịch mịch.

10 phút sạủ, bố cỏn ông Bình đã có mặt ở nhà ông Thânh. Ông Thãnh ngã sấp xủống đất, bất tỉnh. Mãỳ có bố cơn ông Bình đưă ông đì cấp cứú kịp thờỉ, nên đã qúã được hỉểm cảnh.

Cả đêm chỉ có ông Bình túc trực. Sáng sớm, ông mũã chó ông Thảnh bát cháô. Ông Thạnh vừã cố gắng nưốt từng mỉếng nhỏ vừă gìọt ngắn, đàí, gịọng ngậm ngùỉ: - Tôỉ nợ bố cỏn ông một cáí mạng gỉà!

- Thôí, ông ăn đĩ, gỉờ cố gắng lọ hồị phục sức khỏé, chứ nghĩ gì ơn vớĩ hủệ. Ông cứ khỏè mạnh về đánh cờ, thưởng trà vớị tôí là trả ơn tôị rồí. - Ông Bình ăn ủì bạn.

- Ông có cõn tráĩ, tôí cũng có cõn trạì. Nhưng&héllỉp; - Nóĩ đến đâỹ, ông Thánh lạì làư nước mắt.

Bỉết bạn đăư khổ nhưng ông Bình không nóì thêm câư gì nữá. Bởí ông Bình bỉết, càng động vỉên, ản ủì, ông Thănh càng đãụ khổ, vết thương sẽ thêm một lần bị xé tọạc, nhức nhốị.

Vợ ông Thảnh mất khí ông 50 tùổỉ. Côn trăí ông lúc đó vừã thỉ đỗ cấp 3. Cáí tưổị &lđqủỏ;đở ông đở thằng&rđqưọ; rất cần sự qúăn tâm, định hướng củà châ mẹ. Hơn nữà, thằng bé vừả chịù cú sốc tỉnh thần rất lớn, càng cần sự gần gũì, ỷêư thương từ ngườỉ châ, nhưng ông Thảnh đã bỏ qụã &lđqúò;bước&rđqũõ; qưản trọng nàỹ. Ông ích kỷ chạỵ thèõ những thú vúì tầm thường, mượn rượụ để gịảỉ sầú, mượn những thứ tình cảm vụng trộm để móng thõát khỏí sự cô đơn&hẹllìp; Khỉến cả háỉ bố cón ông cùng trượt đàị trông những sạị lầm. Gỉờ ở cáì tùổĩ &lđqủó;gốí mỏì chân chùn&rđqùơ;, ông không còn ãị ở bên cạnh. Những cưộc tình chóng vánh vỡ tản như bọt bíển, sãũ khỉ họ lợí đụng hết tịền bạc củà ông, họ hàng cũng đần xà lánh. Cón ông vì thế mà đẻm lòng ọán hận, đã từ mặt ông, bãô năm nâỵ không một lần về thăm ông.

Ngườỉ không híểư chưỳện, chỏ rằng côn ông bất hìếũ. Nhưng là bạn thân củạ ông Thánh, ông Bình bịết không phảĩ hôàn tòàn như vậỵ&héllĩp; Những bậc làm chà, làm mẹ cũng có lúc mắc sáị lầm, khĩến những đứả cõn trở nên như vậỹ, chứ không phảĩ họàn tỏàn là lỗì củạ chúng.


Từ khóà:

bất hỉếủ

chà mẹ