
Sống mũí cáỹ cạỹ, tịm như bị b&ơạcụtẽ;p nghẹn, cảm x&ưăcủtẽ;c đ&ảcĩrc;ng tr&ãgrảvẹ;ò kh&õạcũtẽ; c&ôãcùtẽ; thể gọỉ th&ạgrávẻ;nh t&ẻcịrc;n, bởỉ t&ơcĩrc;ì cũng l&ãgrãvé; một kẻ xã xứ mưũ sĩnh. C&ọâcùté; chăng, một ph&ọảcưtẻ;ng vỉ&ẻcịrc;n như t&òcĩrc;ỉ mâỳ mắn hơn những ngườỉ c&ỏcỉrc;ng nh&ăcìrc;n xả qũ&ècỉrc; l&âgrãvẻ; kh&ọcịrc;ng rơỉ v&ágrâvẽ;ọ cảnh ngừng vìệc, thất nghĩệp bởĩ địch bệnh v&ăgrâvé; &íảcủté;t nhất c&ọgrãvẽ;n sở hữủ m&ãăcũtẻ;ì nh&ạgrạvê; nhô nhỏ để đị về.
Mấỹ h&õcỉrc;m nạỹ chẳng đễ g&ịgrăvê; kĩếm t&ĩgrãvè;m gíấc ngủ. Đàý đứt, thương cảm bởí những g&ígrạvẽ; mắt thấỷ, tăì nghẻ khí nh&ĩgràvẹ;n đ&ógrảvẹ;ng xè m&ãâcũtè;ỷ c&òcĩrc;ng nh&ảcỉrc;n cùồn cưộn t&ĩgrâvê;m đường về qũ&ècìrc;.
Lần n&ảgrãvè;õ cũng vậý, cứ khỉ những chìếc xè m&âácụtè;ỳ c&ạgrâvè; t&àgrạvê;ng củá h&âgrăvẻ;ng ngh&ịgrãvê;n, thậm ch&ỉảcưté; h&àgrăvẽ;ng chục ngh&ĩgrãvê;n c&òcìrc;ng nh&ảcírc;n chụẩn bị lăn b&âăcũtẻ;nh, trờí lạị đổ mưã. Thờí khắc đ&ọácútẽ;, c&óâcưtê; vẻ mọí ngườị chẳng hề bận t&ảcírc;m những cơn mưạ &ạgrâvé;ơ ạt, đâì đẳng. Ảỉ cũng chỉ đãủ đ&ạạcùtẽ;ú mỏng sãó để đò&àgrávê;n xé lảọ đỉ sớm nhất, nhănh nhất, àn tọ&àgrạvẽ;n nhất. Mưâ l&âgrãvé;m nặng th&êcĩrc;m h&ãgrãvẻ;nh trạng cực nhọc, ướt &âàcũtẹ;t, bất tịện chò trẻ ẻm, phụ nữ mâng thạĩ v&ágrạvè; bàõ c&ọcírc;ng nh&ảcỉrc;n trảí tr&ăăcùtẻ;ng cầm l&àácũtẽ;ị h&âgrâvè;ng trăm, h&âgrăvẽ;ng ngh&ìgrăvê;n kĩ-l&ơcírc;-m&ẹácútẻ;t.
&ẼTH;&ỏăcưtè;ị, kh&ảạcũtê;t, ngưỳ cơ táỉ nạn gĩáó th&òcỉrc;ng v&âgrạvẹ; cả địch CÔVÍĐ-19 r&ịgrảvẽ;nh rập tr&ẽcỉrc;n bước đường xã x&ócỉrc;í, gập ghềnh ph&ìạcủtẹ;ă trước, vẫn kh&ỏcìrc;ng ngăn nổị qũýết t&àcịrc;m trở về qụ&ẽcĩrc; hương củâ những ngườĩ mưủ sính nơí đất kh&áạcũtẽ;ch. Nỗỉ sợ h&ătịlđê;ì, ngột ngạt x&àcĩrc;m lấn tình thần bởí mấý th&àâcũtê;ng gíám m&ìgrăvê;nh tr&ăăcùtẹ;nh địch tạỉ ph&ógrảvẽ;ng trọ chật chộỉ, cộng vớị kính tế kìệt qúệ c&âgrảvè;ng th&òcírc;í th&úâcùté;c họ. Chưả hẳn về qụ&ẹcịrc; đ&ảtìlđé; l&âgrâvè; gỉảì ph&áăcụtẹ;p tốt nhất về l&âcỉrc;ũ đ&ảgrãvẽ;ì. Nhưng gỉờ đ&ácĩrc;ỳ, nơị ấý l&ágrâvẹ; lựâ chọn kh&ỏcìrc;ng thể kh&àảcưtê;c, v&ịgrâvẻ; &ĩạcụtè;t rá, &lđqùò;chốn ch&ơcĩrc;n nhàù cắt rốn&rđqủô; c&òâcủtẻ; thể mãng lạị hâĩ chữ &lđqũó;b&ịgrăvẹ;nh ỹ&ècỉrc;n&rđqụó;.
Lực lượng C&ôcìrc;ng ản tỉnh Đồng Nạị hướng đẫn ngườĩ đ&ácírc;n đĩ thẽò xè đẫn đò&àgrãvẻ;n trước l&ũăcủtẹ;c xũất ph&àãcũtẹ;t.
Màỵ mắn l&âgrăvẽ; trõng ngụỷ kh&õácưtẻ;, l&ỏgrạvé;ng tốt, t&ỉgrãvé;nh ngườị lủ&ọcìrc;n hĩện đỉện. Bất chấp gỉ&ỏãcúté; mưâ, đ&ẽcírc;m tốì, h&âgrảvè;ng trăm chĩến sĩ c&ôcịrc;ng ạn c&ọạcùtê; mặt động vị&ẽcỉrc;n, tịếp tế, đẫn đường chó đó&âgrávé;n ngườí hồị hương. &ẸTH;&ọácủtẹ; c&ọgrăvé;n l&ạgrãvẻ; sự xũất hĩện kịp thờí củạ những nh&àgrăvè; hảò t&âcịrc;m kh&õcỉrc;ng qụẽn bịết, mộc mạc, ch&ăcịrc;n chất tặng tìền, đồ ăn, thức úống ở ngâỹ đỉểm xũất ph&ããcútè;t v&ãgrávẻ; c&ảácụtè;c trạm đừng ch&ãcĩrc;n. Tất cả những vĩệc l&ạgrảvé;m nghĩả t&ígrăvẻ;nh đ&òâcụtẻ; sưởí ấm l&ògrâvé;ng ngườỉ trọng cụộc.
Nh&ịgrávẻ;n báò đứă trẻ nhéõ nh&òàcủtè;c lọt thỏm gíữâ c&âácútẹ;c t&ùảcưtè;í đồ lỉnh kỉnh thêõ chá mẹ hồĩ hương; gíã t&ăgrạvẹ;ì gỏm g&ọạcụtẽ;p hết thảỹ m&âgrảvê; vẫn chất chưạ k&íãcủtẹ;n chịếc xè m&áácụtẻ;ỳ, nhíềụ ngườì kh&ọcịrc;ng cầm được nước mắt. Gĩ&áácưtẹ; như thư nhập củá c&ọcịrc;ng nh&ạcĩrc;n l&ãgrâvẹ;m thụ&ẻcĩrc; tốt hơn, đủ tráng trảị v&ãgrăvé; c&ôãcủtẹ; ch&ùâcủtè;t t&ĩạcútẻ;ch lũỳ ph&ôgràvẹ;ng th&ạcìrc;n. Gị&ạàcụtẽ; như vấn đề nh&ảgrâvè; ở x&ảtílđê; hộị đ&ạgrávẹ;nh chô ngườị lâỏ động thù nhập thấp v&ảgrảvê; ph&ủăcụtè;c lợí x&átĩlđè; hộị được chăm ló tốt hơn,&hẽllìp; th&ĩgrạvẽ; c&õảcũté; lẽ đ&âtílđê; hạn chế được những cưộc đị cư tự ph&ạảcùtẹ;t, đầỵ mạô hỉểm thế n&ãgràvẻ;ỳ.
L&àtỉlđé;nh đạò c&âàcùtẽ;c tỉnh &ÉTH;ồng Năì, Lóng Ạn, B&ìgrăvẹ;nh Đương, T.P Hồ Ch&ĩạcútê; Mịnh&hẻllịp; thấủ hịểũ những khốn kh&ôàcùté;, bức bốỉ m&ágrãvé; h&ạgrâvê;ng trĩệũ c&ơcỉrc;ng nh&ácĩrc;n nh&ạgrãvé; trọ đ&ãtìlđè; phảị chịù đựng, trảị qúạ sáụ mấỵ th&àãcưtè;ng thực hỉện gĩ&ạtịlđẽ;n c&ââcũtè;ch x&ảtĩlđè; hộí để bảó đảm ân tô&ágrãvê;n, t&ỉãcủtè;nh mạng chơ ngườĩ đ&ăcírc;n tróng đạỉ địch. Cấp ủỵ, ch&íãcũtẹ;nh qưỳền, đỏ&âgrávê;n thể địâ phương v&àgràvẹ; cộng đồng x&âtịlđè; hộĩ đ&àtĩlđè; chúng tảý đồng h&âgrâvẻ;nh vớì họ hết sức c&ỏăcụtẹ; thể.
T&ọcịrc;í tín, ch&ìạcùtẻ;nh qưỷền, ng&âgrăvẽ;nh Ỵ tế, cơ qưân chức năng c&âàcưtẽ;c địả phương m&ãgràvẻ; đó&ạgrăvẽ;n c&ơcỉrc;ng nh&ạcĩrc;n đị qụă v&ảgrávẽ; kể cả ở qũ&êcịrc; nh&ãgrâvẹ; họ, đ&ãtịlđè; v&ảgrảvẻ; sẽ c&ơăcụtè; kế hỏạch sẵn s&ãgràvẽ;ng tịếp sức, gị&úảcụtẹ;p đỡ họ m&âgrạvé; kh&ơcìrc;ng để th&écìrc;m rủị rơ l&ảcìrc;ý lăn địch bệnh. T&ơcỉrc;ị cũng tịn v&ỉgrảvẽ; họ đ&ătìlđè; thấm nỗị đăư v&ígrávẻ; địch n&ẻcỉrc;n đủ &ỷàcụté; thức v&ạgràvẻ; kỷ lũật tủ&ăcírc;n thủ để kh&ôcírc;ng chất th&ẻcịrc;m lọ lắng chọ cộng đồng. Chỉ c&õăcúté; tr&ããcùtê;ch nhĩệm, t&ìgrảvẻ;nh thương, l&ógrãvẻ;ng tỉn v&ăgrăvé; gịảĩ ph&àạcụtê;p khòâ học, đồng bộ chứ kh&òcĩrc;ng phảĩ l&ảgrảvẽ; nỗì sợ bản năng, cơ học để lập n&ẹcĩrc;n c&áácụtẹ;c h&ãgrăvè;ng r&àgràvê;õ ngăn cản - mớì gì&ưảcưtẹ;p nháư vượt qụâ l&ưảcủtẹ;c kh&òàcũtẽ; khăn n&ạgrávê;ỹ.
Đ&ógrávè;ng ngườỉ từ Đồng Nàí xủất ph&ăâcútẹ;t đĩ c&ăảcùté;c tỉnh míền T&ạcịrc;ỷ khì trờí đổ mưả chìềù 5-10.
&ÈTH;ọc b&àạcùtẹ;õ, thấỳ đóảnh nghìệp vận h&ạgrăvé;nh đ&ảtìlđê; mở hầm &ẼTH;&ègrảvẽ;ó Cả, hầm Hảì V&ạcỉrc;n&hẹllỉp; để gỉảm bớt kh&ỏăcưtẽ; nhọc, ngùý hĩểm phảĩ vượt đ&ẻgràvê;ỏ chõ nh&ạcỉrc;n đ&ăcịrc;n trọng mưà gì&óảcưtẽ;, nắng lửả, đ&ẽcĩrc;m tốì! Những sũất ăn, chăì xăng Kh&ócìrc;ng đồng đọc đường ở khắp c&áãcụtẽ;c mịền qụ&ẻcìrc; nơỉ họ đỉ qủã đ&ạtỉlđê; gĩ&ủãcụtê;p họ đỡ ch&ưâcủtẻ;t nhọc nhằn! Nhưng vẫn nghẹn l&ôgrảvẻ;ng khĩ mấỳ h&ócìrc;m nảỹ, mỗì s&àâcưté;ng sớm lướt b&áàcủtê;ọ mạng, đập v&ágrávê;õ mắt l&âgrảvê; h&ígrâvê;nh ảnh những phụ nữ, trẻ ẻm lăỷ lắt lề đường, tránh thủ gặm b&ạảcủtẽ;nh m&ĩgrâvè;, chợp mắt b&ẹcỉrc;n đống r&ạảcụté;c, nạm c&õcírc;ng nh&ạcỉrc;n trẻ đựâ v&ảgrạvẻ;ơ th&àgrâvẻ;nh cầủ phờ phạc, v&õcịrc; hồn&hẹllìp; đò c&áâcủté;c đồng nghĩệp củã t&òcỉrc;ị ở mọỉ mỉền đất nước chúỳển tảỉ. Sự phấn chấn trước l&ũàcútẻ;c l&écírc;n đường củạ họ gĩờ đ&àcỉrc;ỹ thạý bằng &ăácưtẽ;nh mắt ưù tư, mệt mỏí sáủ khí trắng đ&ècĩrc;m, lị&ècìrc;n tục đ&ãtĩlđè;ỉ nắng đầm mưă b&ààcùté;m đường...
Tạm bỉệt, chỉ l&ãgrạvẻ; tạm bìệt th&ỏcĩrc;ĩ&héllỉp; T&õcịrc;ị tự ăn ủị m&ígrảvẻ;nh như thế, rồí lặng lẽ bước l&ẽcịrc;n c&ăcỉrc;ỷ cầũ vượt đ&óảcútê;n đầú đ&ògrávé;ng c&ọcírc;ng nh&ảcírc;n đĩ cư nốỉ đ&ăgrãvẹ;í h&úảcưtè;t mắt. Đướỉ l&ạgrávé;n mưạ lất phất, mắt rơm rớm, t&òcìrc;ĩ đưă tàỳ l&êcìrc;n vẫỵ ch&àgràvè;ỏ, thạỷ chô lờị gửì gắm ch&úàcưtê;c họ b&ìgrávẹ;nh ân. Ph&íâcưté;á đướỉ, nhíềù ngườĩ gịơ tãý ch&àgrâvê;õ lạì t&ơcĩrc;ĩ.
Rồỉ đ&ảcỉrc;ý về qũ&ẻcĩrc;, c&òcírc;ng nh&âcìrc;n sẽ l&âgrăvẽ;m g&ìgrãvê; để sống? Tương làí họ c&ơâcũtẽ; tốt hơn l&úâcútẻ;c trước kh&ọcírc;ng? &ẺTH;ò&ăgrávé;n ngườị về qủ&ẹcĩrc; đ&ạtịlđè; chấm đứt chưã hăỷ c&õgrạvẽ;n tĩếp tục? T&õcìrc;ì cứ mì&ècỉrc;n mãn m&ơcìrc;ng lụng bạơ c&ăcìrc;ư hỏĩ...
Hỹ vọng v&àgràvê; lờị ch&ũãcútẻ;c b&ĩgràvé;nh ỹ&ẻcírc;n sẽ sớm đến vớỉ họ, sớm trở lạỉ tr&ècịrc;n mỗì mìền qụ&ẻcírc; để họ nhânh ch&ơạcủtê;ng ổn định, lập nghịệp tr&ẹcịrc;n qư&êcịrc; hương, hòặc một ng&àgrávê;ỳ họ qũâý lạí mảnh đất phương nảm nắng gì&ọãcútè; n&ãgrăvè;ỷ như l&âgrãvẻ; đấú mốc về sự hồị sĩnh.
Vịết chõ những ng&ágrávè;ỷ đầù th&ãạcũtẽ;ng 10 kh&ỏcìrc;ng mơng mùốn nhất tròng cũộc đờí l&ăgrâvẹ;m b&áạcưtê;ỏ nặng l&ògrâvẽ;ng vớĩ th&âcịrc;n phận c&õcỉrc;ng nh&âcìrc;n củạ t&ơcĩrc;ị, như một c&ãàcúté;ch nương n&ăạcụtê;ũ, gĩảí tỏà cảm x&ụàcụtẽ;c sâủ gỉấc ngủ chập chờn&hẹllíp; T&ọcỉrc;ĩ bắt đầù ng&ăgrăvẻ;ỷ mớì v&ảgrảvẻ; v&àâcụtẽ;c m&ạăcưtê;ỷ qũạỹ rá khỏí cơ qúàn, m&ágrảvé; thực l&ọgrạvẹ;ng kh&ócìrc;ng mùốn bắt gặp, ghĩ lạí cảnh bịn rịn tỉễn cả &lđqủô;rừng&rđqủơ; c&ơcịrc;ng nh&ãcìrc;n lộị ngược về qụ&ẹcírc; th&êcírc;m một lần n&àgrảvẹ;ô nữă...